Diện tích trồng nghệ ngày càng được mở rộng |
Mô hình trồng gừng, nghệ làm dược liệu đã mở ra cho bà con dân tộc hướng phát triển mới. Tuy nhiên, tình trạng tự mở rộng diện tích cây trồng theo phong trào, không căn cứ vào nhu cầu và quy hoạch của địa phương đang là vấn đề đáng quan ngại hiện nay.
Một hộ gia đình ở xã Ea Pil cho biết, gia đình ông có hơn 3 héc-ta đất sản xuất. Gần đây, nhận thấy nghệ là loại cây dễ trồng, không kén đất, mang lại hiệu quả kinh tế cao nên gia đình ông quyết định đầu tư 30 triệu đồng mua 2 tấn nghệ đỏ giống về trồng. Hiện nay, 2 héc-ta nghệ của gia đình phát triển tốt, nếu chăm sóc tốt, sau 9 - 12 tháng năng suất ước đạt 20 - 25 tấn/héc-ta. Với giá hiện nay là 5.000 đồng/ kg, sau khi trừ chi phí, gia đình ông có thể thu lãi được vài chục triệu đồng, cao hơn nhiều so với trồng các loại cây như sắn, ngô.
Nhiều hộ nông dân xã Ea Pil thấy hiệu quả kinh tế từ cây dược liệu cao nên cũng đổ xô trồng nghệ, trồng gừng. Tuy nhiên, bên cạnh những hộ đăng ký diện tích trồng và bao tiêu sản phẩm với công ty dược liệu, vẫn còn nhiều hộ dân trồng tự phát, mở rộng diện tích cây nghệ khiến nhiều địa phương lo lắng. Thống kê sơ bộ, nông dân trên địa bàn xã đã trồng hơn 400 héc-ta gừng, nghệ. Trước tình hình đó, UBND xã đã khuyến cáo bà con không nên trồng theo phong trào, những gia đình đã ký hợp đồng bao tiêu sản phẩm hoặc có thị trường đầu ra ổn định mới phát triển diện tích. Bên cạnh đó, bà con cần chú trọng khâu chọn giống, tránh mua giống trôi nổi trên thị trường dẫn đến thiệt hại về kinh tế.
Theo thống kê, trong năm 2017, nông dân huyện M’Đrắk đã trồng hơn 500 héc-ta nghệ, gừng. Một số xã có diện tích nghệ, gừng tự phát cao như: Cư Prao trên 400 héc-ta, Ea Pil trên 20 héc-ta, Krông Á trên 10 héc-ta… Bên cạnh những cây trồng chủ lực, việc chuyển đổi cơ cấu cây trồng tìm ra những hướng phát triển kinh tế là điều cần thiết. Tuy nhiên, các cấp ủy, chính quyền địa phương cần kịp thời định hướng, quy hoạch, hướng dẫn người dân trong việc chuyển đổi giống cây trồng, vật nuôi, tránh tình trạng ồ ạt mở rộng diện tích mà không bảo đảm đầu ra, dẫn đến thiệt hại cho nông dân.
Theo quy hoạch, 8 vùng dược liệu trọng điểm của Việt Nam bao gồm: Tây Bắc, Đông Bắc, Đồng bằng sông Hồng, Bắc Trung bộ, duyên hải Nam Trung bộ, Tây Nguyên, Đông Nam bộ và Tây Nam bộ. Trong đó, vùng Tây Nguyên bao gồm các tỉnh: Kon Tum, Gia Lai, Lâm Đồng, Đắk Lắk, Đắk Nông. Các tỉnh này sẽ trồng 10 loài dược liệu bản địa với diện tích khoảng 2.000 héc-ta. Các loài đó là: Gấc, gừng, hương nhu trắng, đảng sâm, nghệ vàng, sa nhân tím, sả, sâm Ngọc Linh, trinh nữ hoàng cung, ý dĩ. Ưu tiên trồng các loài: đảng sâm, sâm Ngọc Linh. |